Cô Út tôi nay đã U60. Đã 30 năm cô hành nghề may áo dài với chiếc máy khâu cũ kỹ hiệu Singer. Khách hàng là các bạn tuổi teen.
Những tà áo dài trắng ngày ngày đến trường, bay bay trong gió ở quê tôi có phần công lao nho nhỏ của cô, từ đường kim mũi chỉ, tỉ mĩ, cẩn thận với từng kích cỡ người mặc. Các bà U40 cũng may áo dài để mặc cưới vợ gã chồng cho con, hay đi tiệc, lễ lộc.
Cô tôi vẫn ngày ngày nâng niu từng chiếc áo dài, giữ hồn của quốc phục. Áo dài có từ bao giờ tôi chưa rõ? Áo dài ngày trước được cả dân tộc dùng, nam nữ lão ấu đều mặc để giao tiếp, làm việc, hội hè... là sắc thái riêng người Việt.
Bây chừ áo dài chỉ giới hạn cho phụ nữ. Thực tế đã có vài biến tấu, cải cách áo dài không còn nét truyền thống. Còn cánh mày râu đã ngại ngùng không còn mặc áo dài.
Tôi tiếc cho nét văn hoá áo dài đã giảm dần trong đời sống hiện đại. Nếu ai đó quan tâm thì hãy giữ gìn nét đẹp của áo dài người Việt. Cô Út tôi là người như thế vẫn thầm lặng tôn giữ áo dài mỗi ngày.
Luật sư Hồ Nguyên Lễ - 04/07/2017
Đăng nhận xét